春 chūn 登 dēng 永 yǒng 安 ān 寺 sì - - 张 zhāng 宪 xiàn
宿 sù 雨 yǔ 忽 hū 开 kāi 雾 wù , , 凭 píng 高 gāo 散 sàn 旅 lǚ 愁 chóu 。 。
野 yě 烟 yān 啼 tí 翠 cuì 鸟 niǎo , , 庭 tíng 草 cǎo 卧 wò 青 qīng 牛 niú 。 。
怪 guài 石 shí 尖 jiān 于 yú 剑 jiàn , , 长 zhǎng 杉 shān 高 gāo 过 guò 楼 lóu 。 。
尚 shàng 怀 huái 登 dēng 绝 jué 顶 dǐng , , 东 dōng 北 běi 望 wàng 杭 háng 州 zhōu 。 。
春登永安寺。元代。张宪。宿雨忽开雾,凭高散旅愁。 野烟啼翠鸟,庭草卧青牛。 怪石尖于剑,长杉高过楼。 尚怀登绝顶,东北望杭州。