出 chū 宣 xuān 威 wēi 关 guān - - 黄 huáng 衷 zhōng
秋 qiū 声 shēng 先 xiān 报 bào 出 chū 关 guān 期 qī , , 小 xiǎo 驻 zhù 荒 huāng 亭 tíng 看 kàn 旧 jiù 诗 shī 。 。
只 zhǐ 有 yǒu 鬓 bìn 毛 máo 非 fēi 往 wǎng 日 rì , , 不 bù 妨 fáng 行 xíng 李 lǐ 似 shì 来 lái 时 shí 。 。
山 shān 攒 zǎn 下 xià 上 shàng 群 qún 蛮 mán 宅 zhái , , 路 lù 析 xī 东 dōng 西 xī 独 dú 客 kè 悲 bēi 。 。
茅 máo 屋 wū 一 yī 间 jiān 诸 zhū 葛 gě 庙 miào , , 千 qiān 年 nián 禁 jìn 戒 jiè 未 wèi 曾 zēng 衰 shuāi 。 。
出宣威关。明代。黄衷。秋声先报出关期,小驻荒亭看旧诗。 只有鬓毛非往日,不妨行李似来时。 山攒下上群蛮宅,路析东西独客悲。 茅屋一间诸葛庙,千年禁戒未曾衰。