天 tiān 游 yóu 许 xǔ 惠 huì 佛 fú 指 zhǐ 柑 gān 以 yǐ 诗 shī 促 cù 之 zhī - - 黄 huáng 衷 zhōng
野 yě 客 kè 曾 céng 遗 yí 种 zhòng 树 shù 方 fāng , , 楚 chǔ 梅 méi 淮 huái 枳 zhǐ 散 sàn 林 lín 塘 táng 。 。
仙 xiān 根 gēn 可 kě 结 jié 融 róng 泥 ní 润 rùn , , 新 xīn 叶 yè 应 yīng 分 fèn 净 jìng 土 tǔ 芳 fāng 。 。
寒 hán 碧 bì 有 yǒu 人 rén 同 tóng 气 qì 味 wèi , , 青 qīng 黄 huáng 宁 níng 自 zì 秘 mì 文 wén 章 zhāng 。 。
定 dìng 知 zhī 不 bú 是 shì 樊 fán 篱 lí 物 wù , , 待 dài 看 kàn 横 héng 秋 qiū 万 wàn 颗 kē 霜 shuāng 。 。
天游许惠佛指柑以诗促之。明代。黄衷。野客曾遗种树方,楚梅淮枳散林塘。 仙根可结融泥润,新叶应分净土芳。 寒碧有人同气味,青黄宁自秘文章。 定知不是樊篱物,待看横秋万颗霜。