春 chūn 庭 tíng 独 dú 思 sī - - 黄 huáng 衷 zhōng
是 shì 处 chù 春 chūn 风 fēng 转 zhuǎn 物 wù 华 huá , , 总 zǒng 难 nán 装 zhuāng 点 diǎn 澹 dàn 生 shēng 涯 yá 。 。
衰 shuāi 颜 yán 被 bèi 酒 jiǔ 融 róng 融 róng 暖 nuǎn , , 病 bìng 眼 yǎn 摊 tān 书 shū 款 kuǎn 款 kuǎn 斜 xié 。 。
笔 bǐ 格 gé 银 yín 钩 gōu 残 cán 薤 xiè 叶 yè , , 砚 yàn 台 tāi 铜 tóng 滴 dī 旧 jiù 虾 há 蟆 ma 。 。
数 shù 茎 jīng 阶 jiē 下 xià 忘 wàng 忧 yōu 草 cǎo , , 燕 yàn 子 zi 天 tiān 长 cháng 也 yě 见 jiàn 花 huā 。 。
春庭独思。明代。黄衷。是处春风转物华,总难装点澹生涯。 衰颜被酒融融暖,病眼摊书款款斜。 笔格银钩残薤叶,砚台铜滴旧虾蟆。 数茎阶下忘忧草,燕子天长也见花。