竹 zhú 梅 méi - - 屠 tú 性 xìng
美 měi 人 rén 湘 xiāng 浦 pǔ 去 qù , , 翠 cuì 袖 xiù 倚 yǐ 琅 láng 玕 gān 。 。
横 héng 笛 dí 吹 chuī 霜 shuāng 晓 xiǎo , , 遥 yáo 知 zhī 不 bù 耐 nài 寒 hán 。 。
竹梅。元代。屠性。美人湘浦去,翠袖倚琅玕。 横笛吹霜晓,遥知不耐寒。