吊 diào 李 lǐ 太 tài 白 bái - - 解 jiě 缙 jìn
几 jǐ 度 dù 青 qīng 山 shān 访 fǎng 谪 zhé 仙 xiān , , 思 sī 君 jūn 风 fēng 格 gé 在 zài 高 gāo 天 tiān 。 。
自 zì 为 wèi 采 cǎi 石 shí 江 jiāng 头 tóu 客 kè , , 无 wú 复 fù 长 cháng 安 ān 市 shì 上 shàng 眠 mián 。 。
问 wèn 罪 zuì 夜 yè 郎 láng 悲 bēi 枉 wǎng 屈 qū , , 吟 yín 诗 shī 宫 gōng 禁 jìn 忆 yì 便 biàn 娟 juān 。 。
浣 huàn 花 huā 又 yòu 有 yǒu 高 gāo 风 fēng 在 zài , , 应 yīng 与 yǔ 先 xiān 生 shēng 万 wàn 古 gǔ 传 chuán 。 。
吊李太白。明代。解缙。几度青山访谪仙,思君风格在高天。 自为采石江头客,无复长安市上眠。 问罪夜郎悲枉屈,吟诗宫禁忆便娟。 浣花又有高风在,应与先生万古传。