丁 dīng 巳 sì 春 chūn 日 rì 长 cháng 安 ān - - 黄 huáng 廷 tíng 用 yòng
江 jiāng 湖 hú 惯 guàn 作 zuò 疏 shū 狂 kuáng 客 kè , , 讵 jù 意 yì 清 qīng 朝 cháo 得 dé 赐 cì 环 huán 。 。
马 mǎ 上 shàng 相 xiàng 逢 féng 多 duō 识 shí 面 miàn , , 人 rén 间 jiān 无 wú 奈 nài 强 qiáng 为 wèi 颜 yán 。 。
春 chūn 来 lái 鸟 niǎo 雀 què 过 guò 深 shēn 院 yuàn , , 梦 mèng 里 lǐ 烟 yān 霞 xiá 在 zài 故 gù 山 shān 。 。
蛮 mán 触 chù 可 kě 堪 kān 空 kòng 白 bái 战 zhàn , , 韶 sháo 华 huá 容 róng 易 yì 鬓 bìn 毛 máo 斑 bān 。 。
丁巳春日长安。明代。黄廷用。江湖惯作疏狂客,讵意清朝得赐环。 马上相逢多识面,人间无奈强为颜。 春来鸟雀过深院,梦里烟霞在故山。 蛮触可堪空白战,韶华容易鬓毛斑。