留 liú 别 bié 南 nán 崖 yá - - 黄 huáng 廷 tíng 用 yòng
对 duì 榻 tà 经 jīng 时 shí 岂 qǐ 尽 jìn 情 qíng , , 受 shòu 恩 ēn 深 shēn 处 chù 弟 dì 兼 jiān 兄 xiōng 。 。
行 xíng 缘 yuán 别 bié 重 zhòng 辞 cí 应 yīng 懒 lǎn , , 诗 shī 为 wèi 愁 chóu 多 duō 句 jù 不 bù 成 chéng 。 。
寒 hán 雪 xuě 千 qiān 山 shān 家 jiā 万 wàn 里 lǐ , , 朔 shuò 风 fēng 孤 gū 馆 guǎn 月 yuè 三 sān 更 gēng 。 。
倚 yǐ 门 mén 岁 suì 晚 wǎn 催 cuī 归 guī 棹 zhào , , 委 wěi 任 rèn 空 kōng 惭 cán 百 bǎi 感 gǎn 生 shēng 。 。
留别南崖。明代。黄廷用。对榻经时岂尽情,受恩深处弟兼兄。 行缘别重辞应懒,诗为愁多句不成。 寒雪千山家万里,朔风孤馆月三更。 倚门岁晚催归棹,委任空惭百感生。