闻 wén 胡 hú 孝 xiào 思 sī 独 dú 游 yóu 焦 jiāo 山 shān - - 杨 yáng 一 yī 清 qīng
闻 wén 君 jūn 独 dú 往 wǎng 探 tàn 名 míng 胜 shèng , , 直 zhí 上 shàng 诸 zhū 天 tiān 最 zuì 上 shàng 梯 tī 。 。
老 lǎo 病 bìng 无 wú 缘 yuán 陪 péi 盛 shèng 赏 shǎng , , 山 shān 灵 líng 应 yìng 喜 xǐ 得 de 新 xīn 题 tí 。 。
矶 jī 头 tóu 石 shí 刻 kè 苔 tái 全 quán 没 méi , , 洞 dòng 口 kǒu 桃 táo 花 huā 路 lù 已 yǐ 迷 mí 。 。
落 luò 日 rì 长 cháng 江 jiāng 望 wàng 归 guī 鹢 yì , , 潮 cháo 声 shēng 犹 yóu 在 zài 海 hǎi 门 mén 西 xī 。 。
闻胡孝思独游焦山。明代。杨一清。闻君独往探名胜,直上诸天最上梯。 老病无缘陪盛赏,山灵应喜得新题。 矶头石刻苔全没,洞口桃花路已迷。 落日长江望归鹢,潮声犹在海门西。