己 jǐ 亥 hài 人 rén 日 rì - - 黄 huáng 淮 huái
才 cái 入 rù 新 xīn 春 chūn 昼 zhòu 漏 lòu 长 zhǎng , , 熙 xī 然 rán 万 wàn 象 xiàng 媚 mèi 春 chūn 阳 yáng 。 。
俗 sú 传 chuán 七 qī 日 rì 为 wéi 人 rén 日 rì , , 身 shēn 在 zài 他 tā 乡 xiāng 忆 yì 故 gù 乡 xiāng 。 。
风 fēng 色 sè 渐 jiàn 催 cuī 花 huā 信 xìn 至 zhì , , 柳 liǔ 条 tiáo 轻 qīng 浥 yì 雨 yǔ 痕 hén 香 xiāng 。 。
凭 píng 谁 shuí 挽 wǎn 却 què 瓯 ōu 江 jiāng 水 shuǐ , , 散 sàn 作 zuò 流 liú 波 bō 洗 xǐ 别 bié 肠 cháng 。 。
己亥人日。明代。黄淮。才入新春昼漏长,熙然万象媚春阳。 俗传七日为人日,身在他乡忆故乡。 风色渐催花信至,柳条轻浥雨痕香。 凭谁挽却瓯江水,散作流波洗别肠。