承 chéng 友 yǒu 人 rén 再 zài 和 hè 诗 shī 复 fù 用 yòng 韵 yùn 谢 xiè 之 zhī - - 黄 huáng 淮 huái
慷 kāng 慨 kǎi 论 lùn 交 jiāo 心 xīn 见 jiàn 许 xǔ , , 艰 jiān 难 nán 相 xiāng 聚 jù 意 yì 尤 yóu 浓 nóng 。 。
高 gāo 才 cái 迥 jiǒng 出 chū 谁 shuí 能 néng 屈 qū , , 过 guò 行 xíng 应 yīng 多 duō 莫 mò 吝 lìn 攻 gōng 。 。
归 guī 兴 xìng 曾 céng 同 tóng 千 qiān 里 lǐ 棹 zhào , , 客 kè 愁 chóu 还 hái 共 gòng 五 wǔ 更 gēng 钟 zhōng 。 。
新 xīn 诗 shī 赓 gēng 和 hé 饶 ráo 奇 qí 句 jù , , 酬 chóu 谢 xiè 犹 yóu 能 néng 践 jiàn 末 mò 踪 zōng 。 。
承友人再和诗复用韵谢之。明代。黄淮。慷慨论交心见许,艰难相聚意尤浓。 高才迥出谁能屈,过行应多莫吝攻。 归兴曾同千里棹,客愁还共五更钟。 新诗赓和饶奇句,酬谢犹能践末踪。