仲 zhòng 春 chūn 偶 ǒu 过 guò 绿 lǜ 香 xiāng 亭 tíng 见 jiàn 墙 qiáng 畔 pàn 野 yě 菜 cài 肥 féi 嫩 nèn 摘 zhāi 烹 pēng 以 yǐ 供 gōng 晚 wǎn 食 shí 口 kǒu 占 zhàn - - 黄 huáng 公 gōng 辅 fǔ
暂 zàn 时 shí 抛 pāo 吏 lì 事 shì , , 散 sàn 步 bù 趁 chèn 花 huā 移 yí 。 。
野 yě 菜 cài 和 hé 烟 yān 摘 zhāi , , 呼 hū 童 tóng 敲 qiāo 火 huǒ 炊 chuī 。 。
澹 dàn 中 zhōng 聊 liáo 自 zì 足 zú , , 分 fèn 外 wài 更 gèng 何 hé 资 zī 。 。
即 jí 此 cǐ 悠 yōu 然 rán 趣 qù , , 只 zhǐ 随 suí 花 huā 鸟 niǎo 知 zhī 。 。
仲春偶过绿香亭见墙畔野菜肥嫩摘烹以供晚食口占。明代。黄公辅。暂时抛吏事,散步趁花移。 野菜和烟摘,呼童敲火炊。 澹中聊自足,分外更何资。 即此悠然趣,只随花鸟知。