归 guī 自 zì 京 jīng 师 shī 赴 fù 常 cháng 斋 zhāi 钟 zhōng 子 zǐ 夜 yè 宴 yàn 二 èr 首 shǒu - - 黄 huáng 佐 zuǒ
炉 lú 烟 yān 袅 niǎo 袅 niǎo 篆 zhuàn 垂 chuí 垂 chuí , , 扫 sǎo 径 jìng 开 kāi 尊 zūn 恨 hèn 到 dào 迟 chí 。 。
亭 tíng 榭 xiè 风 fēng 烟 yān 仍 réng 月 yuè 夜 yè , , 江 jiāng 湖 hú 花 huā 鸟 niǎo 况 kuàng 春 chūn 时 shí 。 。
金 jīn 尊 zūn 玉 yù 鲙 kuài 堪 kān 留 liú 客 kè , , 醉 zuì 舞 wǔ 狂 kuáng 歌 gē 果 guǒ 为 wèi 谁 shuí 。 。
却 què 忆 yì 去 qù 年 nián 羁 jī 旅 lǚ 地 dì , , 粤 yuè 云 yún 南 nán 望 wàng 只 zhǐ 成 chéng 悲 bēi 。 。
归自京师赴常斋钟子夜宴二首。明代。黄佐。炉烟袅袅篆垂垂,扫径开尊恨到迟。 亭榭风烟仍月夜,江湖花鸟况春时。 金尊玉鲙堪留客,醉舞狂歌果为谁。 却忆去年羁旅地,粤云南望只成悲。