登 dēng 道 dào 楼 lóu 怀 huái 石 shí 山 shān 公 gōng - - 黄 huáng 克 kè 晦 huì
绿 lǜ 发 fā 称 chēng 生 shēng 今 jīn 秃 tū 翁 wēng , , 道 dào 楼 lóu 犹 yóu 自 zì 故 gù 时 shí 雄 xióng 。 。
伤 shāng 心 xīn 十 shí 载 zài 论 lùn 交 jiāo 地 dì , , 极 jí 目 mù 千 qiān 峰 fēng 洒 sǎ 泪 lèi 中 zhōng 。 。
碧 bì 海 hǎi 还 hái 生 shēng 杯 bēi 底 dǐ 月 yuè , , 青 qīng 山 shān 不 bù 断 duàn 笔 bǐ 头 tóu 风 fēng 。 。
通 tōng 家 jiā 幸 xìng 汝 rǔ 诸 zhū 贤 xián 在 zài , , 惭 cán 愧 kuì 知 zhī 音 yīn 负 fù 乃 nǎi 公 gōng 。 。
登道楼怀石山公。明代。黄克晦。绿发称生今秃翁,道楼犹自故时雄。 伤心十载论交地,极目千峰洒泪中。 碧海还生杯底月,青山不断笔头风。 通家幸汝诸贤在,惭愧知音负乃公。