华 huá 丛 cóng 一 yī 首 shǒu - - 黄 huáng 省 shěng 曾 céng
华 huá 丛 cóng 甫 fǔ 春 chūn 解 jiě , , 阳 yáng 乌 wū 忽 hū 秋 qiū 来 lái 。 。
四 sì 序 xù 不 bù 停 tíng 辙 zhé , , 乾 qián 坤 kūn 应 yīng 几 jǐ 开 kāi 。 。
茫 máng 茫 máng 周 zhōu 原 yuán 上 shàng , , 不 bù 复 fù 留 liú 灵 líng 台 tái 。 。
赫 hè 然 rán 赤 chì 精 jīng 子 zǐ , , 亦 yì 巳 sì 归 guī 黄 huáng 埃 āi 。 。
大 dà 宝 bǎo 圣 shèng 人 rén 位 wèi , , 臣 chén 工 gōng 须 xū 念 niàn 哉 zāi 。 。
华丛一首。明代。黄省曾。华丛甫春解,阳乌忽秋来。 四序不停辙,乾坤应几开。 茫茫周原上,不复留灵台。 赫然赤精子,亦巳归黄埃。 大宝圣人位,臣工须念哉。