白 bái 公 gōng 堤 dī 送 sòng 别 bié 一 yī 首 shǒu - - 黄 huáng 省 shěng 曾 céng
白 bái 公 gōng 堤 dī 边 biān 绿 lǜ 杨 yáng 树 shù , , 北 běi 上 shàng 行 xíng 舟 zhōu 攀 pān 此 cǐ 去 qù 。 。
拂 fú 送 sòng 征 zhēng 人 rén 每 měi 不 bù 还 hái , , 摇 yáo 斜 xié 红 hóng 日 rì 留 liú 难 nàn 驻 zhù 。 。
千 qiān 古 gǔ 悲 bēi 歌 gē 散 sàn 紫 zǐ 云 yún , , 片 piàn 时 shí 帆 fān 影 yǐng 迷 mí 江 jiāng 雾 wù 。 。
莫 mò 向 xiàng 河 hé 梁 liáng 怆 chuàng 别 bié 离 lí , , 人 rén 生 shēng 总 zǒng 是 shì 浮 fú 萍 píng 聚 jù 。 。
白公堤送别一首。明代。黄省曾。白公堤边绿杨树,北上行舟攀此去。 拂送征人每不还,摇斜红日留难驻。 千古悲歌散紫云,片时帆影迷江雾。 莫向河梁怆别离,人生总是浮萍聚。