悲 bēi 性 xìng 聪 cōng 和 hé 尚 shàng - - 杨 yáng 巍 wēi
每 měi 坐 zuò 更 gēng 深 shēn 香 xiāng 自 zì 焚 fén , , 行 xíng 年 nián 八 bā 十 shí 断 duàn 声 shēng 闻 wén 。 。
已 yǐ 知 zhī 阴 yīn 魄 pò 随 suí 风 fēng 尽 jǐn , , 何 hé 处 chǔ 法 fǎ 身 shēn 逐 zhú 化 huà 分 fēn 。 。
滤 lǜ 水 shuǐ 有 yǒu 罗 luó 仍 réng 挂 guà 壁 bì , , 乡 xiāng 人 rén 结 jié 社 shè 竞 jìng 参 cān 坟 fén 。 。
禅 chán 家 jiā 寂 jì 灭 miè 休 xiū 垂 chuí 泪 lèi , , 为 wèi 买 mǎi 碑 bēi 刊 kān 大 dà 鉴 jiàn 文 wén 。 。
悲性聪和尚。明代。杨巍。每坐更深香自焚,行年八十断声闻。 已知阴魄随风尽,何处法身逐化分。 滤水有罗仍挂壁,乡人结社竞参坟。 禅家寂灭休垂泪,为买碑刊大鉴文。