春 chūn 夜 yè 再 zài 饯 jiàn 文 wén 冈 gāng 宪 xiàn 长 zhǎng 即 jí 席 xí 次 cì 韵 yùn - - 杨 yáng 巍 wēi
清 qīng 夜 yè 仍 réng 瞻 zhān 冠 guān 盖 gài 来 lái , , 天 tiān 涯 yá 去 qù 住 zhù 各 gè 衔 xián 杯 bēi 。 。
乾 qián 坤 kūn 愧 kuì 我 wǒ 终 zhōng 无 wú 补 bǔ , , 纲 gāng 纪 jì 须 xū 君 jūn 一 yī 振 zhèn 颓 tuí 。 。
别 bié 路 lù 山 shān 城 chéng 残 cán 月 yuè 满 mǎn , , 到 dào 时 shí 棠 táng 树 shù 几 jǐ 花 huā 开 kāi 。 。
秦 qín 川 chuān 华 huá 岳 yuè 应 yīng 增 zēng 重 zhòng , , 旧 jiù 是 shì 梁 liáng 园 yuán 作 zuò 赋 fù 才 cái 。 。
春夜再饯文冈宪长即席次韵。明代。杨巍。清夜仍瞻冠盖来,天涯去住各衔杯。 乾坤愧我终无补,纲纪须君一振颓。 别路山城残月满,到时棠树几花开。 秦川华岳应增重,旧是梁园作赋才。