次 cì 第 dì 和 hé 海 hǎi 洲 zhōu 翁 wēng 韵 yùn 效 xiào 放 fàng 翁 wēng 体 tǐ 其 qí 八 bā - - 杨 yáng 巍 wēi
相 xiāng 逢 féng 野 yě 老 lǎo 泪 lèi 沾 zhān 裾 jū , , 久 jiǔ 旱 hàn 人 rén 贫 pín 岂 qǐ 有 yǒu 馀 yú 。 。
百 bǎi 里 lǐ 祗 zhī 存 cún 悬 xuán 罄 qìng 室 shì , , 三 sān 春 chūn 不 bú 见 jiàn 问 wèn 农 nóng 书 shū 。 。
沟 gōu 塍 chéng 水 shuǐ 涸 hé 因 yīn 风 fēng 尽 jǐn , , 草 cǎo 木 mù 枝 zhī 焦 jiāo 向 xiàng 日 rì 疏 shū 。 。
惟 wéi 愿 yuàn 皇 huáng 天 tiān 念 niàn 民 mín 命 mìng , , 江 jiāng 湖 hú 无 wú 力 lì 枉 wǎng 愁 chóu 予 yǔ 。 。
次第和海洲翁韵效放翁体 其八。明代。杨巍。相逢野老泪沾裾,久旱人贫岂有馀。 百里祗存悬罄室,三春不见问农书。 沟塍水涸因风尽,草木枝焦向日疏。 惟愿皇天念民命,江湖无力枉愁予。