病 bìng 中 zhōng 曹 cáo 子 zi 见 jiàn 过 guò - - 杨 yáng 巍 wēi
长 cháng 日 rì 闭 bì 门 mén 卧 wò , , 衰 shuāi 年 nián 懒 lǎn 读 dú 书 shū 。 。
贫 pín 惟 wéi 安 ān 所 suǒ 遇 yù , , 道 dào 欲 yù 识 shí 其 qí 初 chū 。 。
鹤 hè 迹 jī 山 shān 房 fáng 满 mǎn , , 松 sōng 声 shēng 药 yào 院 yuàn 疏 shū 。 。
不 bù 因 yīn 君 jūn 问 wèn 病 bìng , , 谁 shuí 肯 kěn 过 guò 吾 wú 庐 lú 。 。
病中曹子见过。明代。杨巍。长日闭门卧,衰年懒读书。 贫惟安所遇,道欲识其初。 鹤迹山房满,松声药院疏。 不因君问病,谁肯过吾庐。