和 hé 胡 hú 祭 jì 酒 jiǔ 见 jiàn 寄 jì 韵 yùn 其 qí 一 yī - - 杨 yáng 士 shì 奇 qí
自 zì 昔 xī 襟 jīn 怀 huái 淡 dàn 荡 dàng 春 chūn , , 老 lǎo 来 lái 幽 yōu 趣 qù 更 gèng 清 qīng 新 xīn 。 。
竹 zhú 门 mén 松 sōng 巷 xiàng 闲 xián 临 lín 水 shuǐ , , 书 shū 几 jǐ 琴 qín 床 chuáng 夐 xiòng 绝 jué 尘 chén 。 。
归 guī 隐 yǐn 已 yǐ 无 wú 青 qīng 琐 suǒ 梦 mèng , , 交 jiāo 游 yóu 时 shí 念 niàn 白 bái 头 tóu 人 rén 。 。
黄 huáng 庭 tíng 一 yī 卷 juàn 消 xiāo 长 cháng 日 rì , , 座 zuò 有 yǒu 云 yún 山 shān 未 wèi 当 dāng 贫 pín 。 。
和胡祭酒见寄韵 其一。明代。杨士奇。自昔襟怀淡荡春,老来幽趣更清新。 竹门松巷闲临水,书几琴床夐绝尘。 归隐已无青琐梦,交游时念白头人。 黄庭一卷消长日,座有云山未当贫。