清 qīng 平 píng 乐 lè · · 避 bì 暑 shǔ 神 shén 山 shān 咏 yǒng 桂 guì - - 许 xǔ 有 yǒu 壬 rén
堂 táng 前 qián 双 shuāng 桂 guì 。 。 云 yún 泼 pō 交 jiāo 加 jiā 翠 cuì 。 。 火 huǒ 老 lǎo 金 jīn 柔 róu 花 huā 尚 shàng 未 wèi 。 。 且 qiě 爱 ài 清 qīng 阴 yīn 满 mǎn 地 dì 。 。
秋 qiū 风 fēng 一 yī 旦 dàn 花 huā 开 kāi 。 。 天 tiān 香 xiāng 吹 chuī 散 sàn 亭 tíng 台 tái 。 。 却 què 被 bèi 花 huā 神 shén 见 jiàn 笑 xiào , , 先 xiān 生 shēng 未 wèi 必 bì 能 néng 来 lái 。 。
清平乐 · 避暑神山咏桂。元代。许有壬。堂前双桂。云泼交加翠。火老金柔花尚未。且爱清阴满地。 秋风一旦花开。天香吹散亭台。却被花神见笑,先生未必能来。