太 tài 常 cháng 引 yǐn · · 和 hé - - 许 xǔ 桢 zhēn
池 chí 亭 tíng 荷 hé 净 jìng 纳 nà 凉 liáng 时 shí 。 。 四 sì 面 miàn 柳 liǔ 依 yī 稀 xī 。 。 棹 zhào 得 dé 酒 jiǔ 船 chuán 回 huí 。 。 看 kàn 风 fēng 里 lǐ 、 shā 沙 jīn 巾 bàn 半 yī 欹 。 。
残 cán 霞 xiá 照 zhào 水 shuǐ , , 夕 xī 阳 yáng 明 míng 树 shù , , 天 tiān 付 fù 画 huà 中 zhōng 诗 shī 。 。 应 yīng 不 bù 负 fù 归 guī 期 qī 。 。 更 gèng 谁 shuí 看 kàn 、 táo 桃 huā 花 miàn 面 pí 皮 。 。
太常引 · 和。元代。许桢。池亭荷净纳凉时。四面柳依稀。棹得酒船回。看风里、沙巾半欹。 残霞照水,夕阳明树,天付画中诗。应不负归期。更谁看、桃花面皮。