苦 kǔ 菜 cài 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 黄 huáng 正 zhèng 色 sè
但 dàn 得 dé 菜 cài 根 gēn 俱 jù 可 kě 啖 dàn , , 况 kuàng 于 yú 苦 kǔ 荬 mǎi 亦 yì 奇 qí 逢 féng 。 。
初 chū 尝 cháng 不 bù 解 jiě 回 huí 甘 gān 味 wèi , , 惯 guàn 醉 zuì 方 fāng 知 zhī 醒 xǐng 酒 jiǔ 功 gōng 。 。
茹 rú 素 sù 无 wú 缘 yuán 荤 hūn 未 wèi 断 duàn , , 禅 chán 宗 zōng 有 yǒu 约 yuē 障 zhàng 难 nán 空 kōng 。 。
北 běi 窗 chuāng 入 rù 夏 xià 稀 xī 盘 pán 饾 dòu , , 莫 mò 厌 yàn 频 pín 频 pín 饷 xiǎng 阿 ā 侬 nóng 。 。
苦菜二首 其一。明代。黄正色。但得菜根俱可啖,况于苦荬亦奇逢。 初尝不解回甘味,惯醉方知醒酒功。 茹素无缘荤未断,禅宗有约障难空。 北窗入夏稀盘饾,莫厌频频饷阿侬。