清 qīng 明 míng 感 gǎn 怀 huái 二 èr 首 shǒu - - 管 guǎn 讷 nè
客 kè 里 lǐ 逢 féng 春 chūn 百 bǎi 感 gǎn 生 shēng , , 况 kuàng 听 tīng 风 fēng 雨 yǔ 过 guò 清 qīng 明 míng 。 。
杨 yáng 花 huā 总 zǒng 是 shì 离 lí 人 rén 恨 hèn , , 桃 táo 叶 yè 都 dōu 非 fēi 旧 jiù 妾 qiè 情 qíng 。 。
小 xiǎo 引 yǐn 酒 jiǔ 杯 bēi 还 hái 易 yì 醉 zuì , , 苦 kǔ 吟 yín 诗 shī 句 jù 却 què 难 nán 成 chéng 。 。
不 bù 知 zhī 谁 shuí 是 shì 穷 qióng 途 tú 者 zhě , , 哭 kū 似 shì 当 dāng 时 shí 阮 ruǎn 步 bù 兵 bīng 。 。
清明感怀二首。明代。管讷。客里逢春百感生,况听风雨过清明。 杨花总是离人恨,桃叶都非旧妾情。 小引酒杯还易醉,苦吟诗句却难成。 不知谁是穷途者,哭似当时阮步兵。