定 dìng 斋 zhāi 为 wèi 张 zhāng 孟 mèng 安 ān 赋 fù - - 管 guǎn 讷 nè
知 zhī 止 zhǐ 应 yīng 无 wú 俗 sú 事 shì 关 guān , , 焚 fén 香 xiāng 清 qīng 坐 zuò 对 duì 南 nán 山 shān 。 。
旧 jiù 栽 zāi 灵 líng 药 yào 须 xū 频 pín 采 cǎi , , 新 xīn 注 zhù 丹 dān 经 jīng 不 bù 用 yòng 删 shān 。 。
芳 fāng 草 cǎo 池 chí 塘 táng 春 chūn 水 shuǐ 满 mǎn , , 落 luò 花 huā 帘 lián 幕 mù 午 wǔ 风 fēng 闲 xián 。 。
此 cǐ 中 zhōng 半 bàn 席 xí 能 néng 分 fēn 我 wǒ , , 老 lǎo 去 qù 逍 xiāo 遥 yáo 杖 zhàng 屦 jù 间 jiān 。 。
定斋为张孟安赋。明代。管讷。知止应无俗事关,焚香清坐对南山。 旧栽灵药须频采,新注丹经不用删。 芳草池塘春水满,落花帘幕午风闲。 此中半席能分我,老去逍遥杖屦间。