春 chūn 日 rì 鸡 jī 鸣 míng 寺 sì - - 蔡 cài 羽 yǔ
江 jiāng 南 nán 杨 yáng 柳 liǔ 空 kōng 青 qīng 青 qīng , , 江 jiāng 边 biān 路 lù 好 hǎo 无 wú 人 rén 行 xíng 。 。
不 bù 知 zhī 烂 làn 熳 màn 花 huā 何 hé 处 chǔ , , 空 kōng 听 tīng 嘤 yīng 嘤 yīng 竹 zhú 里 lǐ 声 shēng 。 。
钟 zhōng 山 shān 王 wáng 气 qì 连 lián 宫 gōng 禁 jìn , , 台 tái 城 chéng 佳 jiā 树 shù 郁 yù 春 chūn 晴 qíng 。 。
独 dú 领 lǐng 风 fēng 烟 yān 无 wú 饮 yǐn 兴 xìng , , 晚 wǎn 来 lái 吹 chuī 笛 dí 最 zuì 分 fēn 明 míng 。 。
春日鸡鸣寺。明代。蔡羽。江南杨柳空青青,江边路好无人行。 不知烂熳花何处,空听嘤嘤竹里声。 钟山王气连宫禁,台城佳树郁春晴。 独领风烟无饮兴,晚来吹笛最分明。