尖 jiān 峰 fēng 樵 qiáo 唱 chàng - - 邓 dèng 伯 bó 凯 kǎi
凌 líng 晨 chén 腰 yāo 斧 fǔ 履 lǚ 巉 chán 岩 yán , , 采 cǎi 得 dé 柴 chái 荆 jīng 日 rì 暮 mù 还 hái 。 。
万 wàn 树 shù 参 cēn 差 cī 横 héng 岭 lǐng 畔 pàn , , 数 shù 声 shēng 欸 ǎi 乃 nǎi 出 chū 云 yún 间 jiān 。 。
息 xī 肩 jiān 共 gòng 话 huà 投 tóu 林 lín 乐 lè , , 联 lián 步 bù 都 dōu 忘 wàng 负 fù 重 zhòng 艰 jiān 。 。
独 dú 惜 xī 栖 qī 鸟 niǎo 犹 yóu 未 wèi 隐 yǐn , , 多 duō 应 yīng 惊 jīng 起 qǐ 过 guò 前 qián 山 shān 。 。
尖峰樵唱。明代。邓伯凯。凌晨腰斧履巉岩,采得柴荆日暮还。 万树参差横岭畔,数声欸乃出云间。 息肩共话投林乐,联步都忘负重艰。 独惜栖鸟犹未隐,多应惊起过前山。