静 jìng 斋 zhāi 为 wèi 仁 rén 和 hé 任 rèn 安 ān 赋 fù - - 邓 dèng 林 lín
闲 xián 居 jū 城 chéng 市 shì 澹 dàn 无 wú 营 yíng , , 客 kè 去 qù 柴 zhài 门 mén 尽 jǐn 日 rì 扃 jiōng 。 。
车 chē 辙 zhé 不 bù 从 cóng □ guò □ shū 过 shēng , , 书 wéi 声 yǒu 惟 jìn 有 lín 近 tīng 邻 听 。 。
筠 yún 帘 lián 半 bàn 卷 juǎn 尘 chén 凝 níng 榻 tà , , 蔓 màn □ shēng □ cuì 生 mǎn 翠 tíng 满 庭 。 。
久 jiǔ 静 jìng 由 yóu 来 lái 当 dāng 一 yī 动 dòng , , 伫 zhù 看 kàn 鹏 péng 运 yùn 起 qǐ 沧 cāng 溟 míng 。 。
静斋为仁和任安赋。明代。邓林。闲居城市澹无营,客去柴门尽日扃。 车辙不从□□过,书声惟有近邻听。 筠帘半卷尘凝榻,蔓□□生翠满庭。 久静由来当一动,伫看鹏运起沧溟。