琴 qín 诗 shī 清 qīng 趣 qù - - 邓 dèng 林 lín
朱 zhū 弦 xián 玉 yù 轸 zhěn 起 qǐ 宫 gōng 商 shāng , , 倚 yǐ 调 diào 歌 gē 吹 chuī 兴 xìng 转 zhuǎn 长 zhǎng 。 。
流 liú 水 shuǐ 高 gāo 山 shān 随 suí 赏 shǎng 适 shì , , 清 qīng 风 fēng 明 míng 月 yuè 费 fèi 评 píng 量 liàng 。 。
大 dà 音 yīn 不 bù 入 rù 筝 zhēng 琶 pá 耳 ěr , , 丽 lì 句 jù 多 duō 生 shēng 锦 jǐn 绣 xiù 肠 cháng 。 。
何 hé 日 rì 雷 léi 门 mén 持 chí 布 bù 鼓 gǔ , , 青 qīng 灯 dēng 夜 yè 雨 yǔ 话 huà 连 lián 床 chuáng 。 。
琴诗清趣。明代。邓林。朱弦玉轸起宫商,倚调歌吹兴转长。 流水高山随赏适,清风明月费评量。 大音不入筝琶耳,丽句多生锦绣肠。 何日雷门持布鼓,青灯夜雨话连床。