用 yòng 韵 yùn 夏 xià 原 yuán 威 wēi 述 shù 怀 huái 七 qī 言 yán 六 liù 首 shǒu - - 郑 zhèng 真 zhēn
霜 shuāng 寒 hán 碧 bì 落 luò 晓 xiǎo 鸿 hóng 鸣 míng , , 久 jiǔ 客 kè 何 hé 堪 kān 梦 mèng 底 dǐ 听 tīng 。 。
淮 huái 海 hǎi 雪 xuě 晴 qíng 拖 tuō 练 liàn 白 bái , , 荆 jīng 山 shān 云 yún 暖 nuǎn 送 sòng 螺 luó 青 qīng 。 。
长 zhǎng 卿 qīng 多 duō 病 bìng 愁 chóu 仍 réng 在 zài , , 阮 ruǎn 籍 jí 穷 qióng 途 tú 醉 zuì 不 bù 醒 xǐng 。 。
何 hé 似 sì 隐 yǐn 君 jūn 松 sōng 竹 zhú 里 lǐ , , 焚 fén 香 xiāng 阅 yuè 世 shì 了 le 残 cán 经 jīng 。 。
用韵夏原威述怀七言六首。明代。郑真。霜寒碧落晓鸿鸣,久客何堪梦底听。 淮海雪晴拖练白,荆山云暖送螺青。 长卿多病愁仍在,阮籍穷途醉不醒。 何似隐君松竹里,焚香阅世了残经。