题 tí 槐 huái 庭 tíng - - 郑 zhèng 真 zhēn
白 bái 日 rì 高 gāo 堂 táng 正 zhèng 绿 lǜ 阴 yīn , , 座 zuò 中 zhōng 宾 bīn 客 kè 尽 jǐn 华 huá 簪 zān 。 。
门 mén 阑 lán 预 yù 儗 nǐ 公 gōng 侯 hóu 谶 chèn , , 嗣 sì 续 xù 宁 níng 忘 wàng 举 jǔ 子 zǐ 心 xīn 。 。
碧 bì 落 luò 晴 qíng 看 kàn 双 shuāng 凤 fèng 下 xià , , 清 qīng 风 fēng 晚 wǎn 听 tīng 一 yī 蝉 chán 吟 yín 。 。
南 nán 来 lái 千 qiān 里 lǐ 难 nán 为 wéi 客 kè , , 胜 shèng 赏 shǎng 何 hé 由 yóu 杖 zhàng 履 lǚ 临 lín 。 。
题槐庭。明代。郑真。白日高堂正绿阴,座中宾客尽华簪。 门阑预儗公侯谶,嗣续宁忘举子心。 碧落晴看双凤下,清风晚听一蝉吟。 南来千里难为客,胜赏何由杖履临。