送 sòng 王 wáng 敏 mǐn 文 wén 自 zì 宁 níng 夏 xià 还 hái 四 sì 明 míng - - 郑 zhèng 真 zhēn
同 tóng 乡 xiāng 久 jiǔ 矣 yǐ 识 shí 多 duō 才 cái , , 淮 huái 海 hǎi 相 xiàng 逢 féng 一 yī 笑 xiào 开 kāi 。 。
世 shì 味 wèi 真 zhēn 能 néng 甘 gān 淡 dàn 汨 mì , , 客 kè 情 qíng 且 qiě 复 fù 慰 wèi 招 zhāo 徕 lái 。 。
官 guān 槽 cáo 正 zhèng 熟 shú 葡 pú 萄 táo 酿 niàng , , 塞 sāi 曲 qū 新 xīn 传 chuán 鴳 yàn 滥 làn 堆 duī 。 。
千 qiān 里 lǐ 烦 fán 将 jiāng 家 jiā 信 xìn 寄 jì , , 山 shān 中 zhōng 松 sōng 竹 zhú 问 wèn 谁 shuí 栽 zāi 。 。
送王敏文自宁夏还四明。明代。郑真。同乡久矣识多才,淮海相逢一笑开。 世味真能甘淡汨,客情且复慰招徕。 官槽正熟葡萄酿,塞曲新传鴳滥堆。 千里烦将家信寄,山中松竹问谁栽。