临 lín 没 méi 赋 fù 诗 shī - - 蔡 cài 颙 yóng
平 píng 生 shēng 耽 dān 读 dú 数 shù 行 xíng 书 shū , , 出 chū 守 shǒu 边 biān 城 chéng 在 zài 一 yī 隅 yú 。 。
律 lǜ 己 jǐ 未 wèi 曾 zēng 逾 yú 矩 jǔ 度 dù , , 持 chí 身 shēn 恒 héng 欲 yù 绝 jué 沉 chén 污 wū 。 。
传 chuán 家 jiā 不 bù 患 huàn 田 tián 园 yuán 少 shǎo , , 继 jì 志 zhì 惟 wéi 忧 yōu 孙 sūn 子 zi 愚 yú 。 。
俯 fǔ 仰 yǎng 二 èr 仪 yí 难 nán 不 bù 愧 kuì , , 永 yǒng 为 wèi 清 qīng 苦 kǔ 老 lǎo 寒 hán 儒 rú 。 。
临没赋诗。明代。蔡颙。平生耽读数行书,出守边城在一隅。 律己未曾逾矩度,持身恒欲绝沉污。 传家不患田园少,继志惟忧孙子愚。 俯仰二仪难不愧,永为清苦老寒儒。