病 bìng 起 qǐ 步 bù 西 xī 禅 chán - - 郑 zhèng 善 shàn 夫 fū
一 yī 春 chūn 伏 fú 枕 zhěn 莺 yīng 可 kě 怜 lián , , 病 bìng 起 qǐ 野 yě 池 chí 明 míng 白 bái 莲 lián 。 。
偶 ǒu 尔 ěr 梳 shū 头 tóu 出 chū 城 chéng 郭 guō , , 便 biàn 应 yīng 看 kàn 竹 zhú 到 dào 西 xī 禅 chán 。 。
天 tiān 晴 qíng 求 qiú 食 shí 鸟 niǎo 双 shuāng 下 xià , , 日 rì 午 wǔ 闭 bì 门 mén 僧 sēng 独 dú 眠 mián 。 。
明 míng 发 fā 螺 luó 江 jiāng 有 yǒu 行 xíng 役 yì , , 红 hóng 尘 chén 白 bái 雁 yàn 异 yì 风 fēng 烟 yān 。 。
病起步西禅。明代。郑善夫。一春伏枕莺可怜,病起野池明白莲。 偶尔梳头出城郭,便应看竹到西禅。 天晴求食鸟双下,日午闭门僧独眠。 明发螺江有行役,红尘白雁异风烟。