临 lín 江 jiāng 仙 xiān · · 春 chūn 暮 mù - - 善 shàn 住 zhù
燕 yàn 子 zi 穿 chuān 帘 lián 深 shēn 院 yuàn 静 jìng , , 画 huà 阑 lán 飞 fēi 絮 xù 蒙 méng 蒙 méng 。 。 砌 qì 苔 tái 柔 róu 绿 lǜ 衬 chèn 残 cán 红 hóng 。 。 问 wèn 春 chūn 何 hé 处 chǔ , , 移 yí 在 zài 柳 liǔ 阴 yīn 中 zhōng 。 。
老 lǎo 至 zhì 十 shí 分 fēn 诗 shī 思 sī 减 jiǎn , , 膝 xī 间 jiān 闲 xián 理 lǐ 丝 sī 桐 tóng 。 。 曲 qū 终 zhōng 声 shēng 尽 jìn 意 yì 无 wú 穷 qióng 。 。 杜 dù 鹃 juān 开 kāi 了 le , , 余 yú 恨 hèn 寄 jì 南 nán 风 fēng 。 。
临江仙 · 春暮。元代。善住。燕子穿帘深院静,画阑飞絮蒙蒙。砌苔柔绿衬残红。问春何处,移在柳阴中。 老至十分诗思减,膝间闲理丝桐。曲终声尽意无穷。杜鹃开了,余恨寄南风。