登 dēng 雁 yàn 塔 tǎ - - 邓 dèng 云 yún 霄 xiāo
凭 píng 高 gāo 指 zhǐ 顾 gù 旧 jiù 皇 huáng 州 zhōu , , 两 liǎng 腋 yè 风 fēng 生 shēng 快 kuài 壮 zhuàng 游 yóu 。 。
大 dà 漠 mò 远 yuǎn 分 fēn 夷 yí 夏 xià 界 jiè , , 荒 huāng 烟 yān 深 shēn 贮 zhù 古 gǔ 今 jīn 愁 chóu 。 。
俯 fǔ 看 kàn 白 bái 雁 yàn 皆 jiē 南 nán 度 dù , , 谁 shuí 挽 wǎn 黄 huáng 河 hé 更 gèng 北 běi 流 liú ? ?
叹 tàn 逝 shì 忧 yōu 时 shí 双 shuāng 泪 lèi 尽 jǐn , , 登 dēng 临 lín 不 bù 独 dú 为 wèi 悲 bēi 秋 qiū 。 。
登雁塔。明代。邓云霄。凭高指顾旧皇州,两腋风生快壮游。 大漠远分夷夏界,荒烟深贮古今愁。 俯看白雁皆南度,谁挽黄河更北流? 叹逝忧时双泪尽,登临不独为悲秋。