沭 shù 阳 yáng 早 zǎo 发 fā - - 赵 zhào 完 wán 璧 bì
山 shān 城 chéng 挝 wō 鼓 gǔ 四 sì 更 gēng 时 shí , , 官 guān 道 dào 萧 xiāo 萧 xiāo 马 mǎ 正 zhèng 嘶 sī 。 。
霜 shuāng 重 zhòng 敝 bì 貂 diāo 寒 hán 透 tòu 骨 gǔ , , 月 yuè 明 míng 啼 tí 雁 yàn 迥 jiǒng 生 shēng 思 sī 。 。
长 cháng 风 fēng 游 yóu 子 zǐ 驱 qū 千 qiān 里 lǐ , , 乔 qiáo 木 mù 微 wēi 禽 qín 羡 xiàn 一 yī 枝 zhī 。 。
坐 zuò 损 sǔn 红 hóng 颜 yán 成 chéng 底 dǐ 事 shì , , 吴 wú 山 shān 楚 chǔ 水 shuǐ 转 zhuǎn 相 xiāng 嗤 chī 。 。
沭阳早发。明代。赵完璧。山城挝鼓四更时,官道萧萧马正嘶。 霜重敝貂寒透骨,月明啼雁迥生思。 长风游子驱千里,乔木微禽羡一枝。 坐损红颜成底事,吴山楚水转相嗤。