玉 yù 泉 quán 寺 sì 亭 tíng - - 蔡 cài 可 kě 贤 xián
赤 chì 日 rì 黄 huáng 云 yún 惨 cǎn 不 bù 开 kāi , , 玉 yù 泉 quán 龙 lóng 刹 shā 此 cǐ 徘 pái 徊 huái 。 。
亭 tíng 边 biān 望 wàng 海 hǎi 乡 xiāng 书 shū 断 duàn , , 郭 guō 外 wài 看 kàn 山 shān 秋 qiū 色 sè 来 lái 。 。
天 tiān 地 dì 苍 cāng 茫 máng 何 hé 处 chǔ 尽 jǐn , , 古 gǔ 今 jīn 征 zhēng 戍 shù 几 jǐ 人 rén 回 huí 。 。
祇 qí 怜 lián 石 shí 上 shàng 菩 pú 提 tí 水 shuǐ , , 风 fēng 雨 yǔ 年 nián 年 nián 长 zhǎng 绿 lǜ 苔 tái 。 。
玉泉寺亭。明代。蔡可贤。赤日黄云惨不开,玉泉龙刹此徘徊。 亭边望海乡书断,郭外看山秋色来。 天地苍茫何处尽,古今征戍几人回。 祇怜石上菩提水,风雨年年长绿苔。