和 hé 谢 xiè 宗 zōng 可 kě 霜 shuāng 华 huá 花 huā 雾 wù 尘 chén 诗 shī 三 sān 韵 yùn - - 舒 shū 逊 xùn
宿 sù 酒 jiǔ 禁 jìn 持 chí 梦 mèng 乍 zhà 醒 xǐng , , 阴 yīn 阴 yīn 芳 fāng 树 shù 鸟 niǎo 无 wú 声 shēng 。 。
轻 qīng 笼 lóng 翠 cuì 色 sè 溶 róng 溶 róng 晓 xiǎo , , 渐 jiàn 复 fù 红 hóng 香 xiāng 淡 dàn 淡 dàn 晴 qíng 。 。
误 wù 避 bì 茶 chá 烟 yān 跧 quán 老 lǎo 鹤 hè , , 惯 guàn 藏 cáng 柳 liǔ 影 yǐng 咽 yàn 娇 jiāo 莺 yīng 。 。
东 dōng 风 fēng 却 què 怕 pà 花 huā 神 shén 怪 guài , , 卷 juǎn 起 qǐ 霏 fēi 微 wēi 幕 mù 不 bù 成 chéng 。 。
和谢宗可霜华花雾尘诗三韵。元代。舒逊。宿酒禁持梦乍醒,阴阴芳树鸟无声。 轻笼翠色溶溶晓,渐复红香淡淡晴。 误避茶烟跧老鹤,惯藏柳影咽娇莺。 东风却怕花神怪,卷起霏微幕不成。