木 mù 槿 jǐn - - 舒 shū 頔 dí
爱 ài 花 huā 朝 zhāo 朝 cháo 开 kāi , , 怜 lián 花 huā 暮 mù 即 jí 落 luò 。 。
颜 yán 色 sè 虽 suī 可 kě 人 rén , , 赋 fù 质 zhì 无 wú 乃 nǎi 薄 báo 。 。
亭 tíng 亭 tíng 映 yìng 清 qīng 池 chí , , 风 fēng 动 dòng 亦 yì 绰 chuò 约 yuē 。 。
仿 fǎng 佛 fú 芙 fú 蓉 róng 花 huā , , 依 yī 稀 xī 木 mù 芍 sháo 药 yào 。 。
炎 yán 天 tiān 众 zhòng 芳 fāng 雕 diāo , , 而 ér 此 cǐ 独 dú 凌 líng 铄 shuò 。 。
慰 wèi 目 mù 聊 liáo 娱 yú 情 qíng , , 苍 cāng 松 sōng 在 zài 岩 yán 壑 hè 。 。
木槿。元代。舒頔。爱花朝朝开,怜花暮即落。 颜色虽可人,赋质无乃薄。 亭亭映清池,风动亦绰约。 仿佛芙蓉花,依稀木芍药。 炎天众芳雕,而此独凌铄。 慰目聊娱情,苍松在岩壑。