秋 qiū 日 rì 登 dēng 宝 bǎo 峰 fēng - - 刘 liú 泰 tài
锦 jǐn 绣 xiù 湖 hú 山 shān 画 huà 不 bù 如 rú , , 良 liáng 辰 chén 登 dēng 眺 tiào 驻 zhù 肩 jiān 舆 yú 。 。
人 rén 生 shēng 百 bǎi 岁 suì 苦 kǔ 难 nàn 足 zú , , 秋 qiū 色 sè 一 yì 天 tiān 清 qīng 有 yǒu 馀 yú 。 。
鹭 lù 散 sàn 汀 tīng 洲 zhōu 惊 jīng 我 wǒ 啸 xiào , , 雁 yàn 和 hé 霜 shuāng 露 lù 寄 jì 谁 shuí 书 shū 。 。
感 gǎn 时 shí 怀 huái 古 gǔ 愁 chóu 无 wú 限 xiàn , , 都 dōu 仗 zhàng 金 jīn 樽 zūn 酒 jiǔ 破 pò 除 chú 。 。
秋日登宝峰。明代。刘泰。锦绣湖山画不如,良辰登眺驻肩舆。 人生百岁苦难足,秋色一天清有馀。 鹭散汀洲惊我啸,雁和霜露寄谁书。 感时怀古愁无限,都仗金樽酒破除。