菊 jú 亭 tíng 为 wèi 陶 táo 文 wén 式 shì 赋 fù - - 刘 liú 泰 tài
陶 táo 令 lìng 诸 zhū 孙 sūn 学 xué 行 xíng 优 yōu , , 绕 rào 亭 tíng 栽 zāi 菊 jú 更 gèng 风 fēng 流 liú 。 。
天 tiān 施 shī 白 bái 露 lù 开 kāi 逢 féng 节 jié , , 地 dì 涌 yǒng 黄 huáng 金 jīn 买 mǎi 断 duàn 秋 qiū 。 。
劝 quàn 客 kè 且 qiě 簪 zān 头 tóu 上 shàng 帽 mào , , 呼 hū 儿 ér 频 pín 泛 fàn 掌 zhǎng 中 zhōng 瓯 ōu 。 。
爱 ài 花 huā 老 lǎo 我 wǒ 今 jīn 成 chéng 癖 pǐ , , 拟 nǐ 约 yuē 相 xiāng 过 guò 共 gòng 唱 chàng 酬 chóu 。 。
菊亭为陶文式赋。明代。刘泰。陶令诸孙学行优,绕亭栽菊更风流。 天施白露开逢节,地涌黄金买断秋。 劝客且簪头上帽,呼儿频泛掌中瓯。 爱花老我今成癖,拟约相过共唱酬。