寄 jì 葆 bǎo 光 guāng 子 zǐ 偈 jì - - 刘 liú 璟 jǐng
秋 qiū 雨 yǔ 高 gāo 槐 huái 噪 zào 暮 mù 蝉 chán , , 芸 yún 窗 chuāng 书 shū 客 kè 思 sī 悠 yōu 然 rán 。 。
时 shí 危 wēi 已 yǐ 幸 xìng 身 shēn 无 wú 辱 rǔ , , 性 xìng 达 dá 何 hé 忧 yōu 路 lù 未 wèi 便 biàn 。 。
鱼 yú 蠹 dù 入 rù 书 shū 循 xún 简 jiǎn 缺 quē , , 蛛 zhū 丝 sī 有 yǒu 网 wǎng 遍 biàn 窗 chuāng 延 yán 。 。
此 cǐ 时 shí 一 yī 物 wù 无 wú 相 xiāng 染 rǎn , , 莫 mò 是 shì 渠 qú 家 jiā 得 dé 趣 qù 禅 chán 。 。
寄葆光子偈。明代。刘璟。秋雨高槐噪暮蝉,芸窗书客思悠然。 时危已幸身无辱,性达何忧路未便。 鱼蠹入书循简缺,蛛丝有网遍窗延。 此时一物无相染,莫是渠家得趣禅。