尝 cháng 笋 sǔn - - 潘 pān 希 xī 曾 céng
济 jì 上 shàng 初 chū 参 cān 玉 yù 板 bǎn 禅 chán , , 寻 xún 常 cháng 罕 hǎn 见 jiàn 转 zhuǎn 堪 kān 怜 lián 。 。
药 yào 栏 lán 夜 yè 茁 zhuó 惊 jīng 雷 léi 早 zǎo , , 茶 chá 碗 wǎn 晨 chén 供 gōng 带 dài 露 lù 鲜 xiān 。 。
贡 gòng 到 dào 冰 bīng 船 chuán 知 zhī 几 jǐ 日 rì , , 赐 cì 沾 zhān 金 jīn 阙 quē 忆 yì 当 dāng 年 nián 。 。
饱 bǎo 谙 ān 世 shì 味 wèi 还 hái 何 hé 慕 mù , , 只 zhǐ 有 yǒu 从 cóng 来 lái 水 shuǐ 竹 zhú 缘 yuán 。 。
尝笋。明代。潘希曾。济上初参玉板禅,寻常罕见转堪怜。 药栏夜茁惊雷早,茶碗晨供带露鲜。 贡到冰船知几日,赐沾金阙忆当年。 饱谙世味还何慕,只有从来水竹缘。