春 chūn 日 rì 奉 fèng 次 cì 罗 luó 肇 zhào 简 jiǎn 郑 zhèng 同 tóng 夫 fū - - 刘 liú 崧 sōng
不 bú 见 jiàn 故 gù 人 rén 心 xīn 惘 wǎng 然 rán , , 也 yě 应 yīng 无 wú 赖 lài 枕 zhěn 书 shū 眠 mián 。 。
闲 xián 寻 xún 碧 bì 草 cǎo 日 rì 又 yòu 暮 mù , , 落 luò 尽 jǐn 桃 táo 花 huā 春 chūn 可 kě 怜 lián 。 。
云 yún 隔 gé 双 shuāng 峰 fēng 归 guī 雁 yàn 后 hòu , , 水 shuǐ 生 shēng 三 sān 峡 xiá 乱 luàn 帆 fān 前 qián 。 。
客 kè 怀 huái 慰 wèi 藉 jiè 思 sī 倾 qīng 倒 dǎo , , 冲 chōng 雨 yǔ 能 néng 来 lái 白 bái 马 mǎ 鞯 jiān 。 。
春日奉次罗肇简郑同夫。明代。刘崧。不见故人心惘然,也应无赖枕书眠。 闲寻碧草日又暮,落尽桃花春可怜。 云隔双峰归雁后,水生三峡乱帆前。 客怀慰藉思倾倒,冲雨能来白马鞯。