竹 zhú 友 yǒu 轩 xuān 诗 shī - - 刘 liú 崧 sōng
省 shěng 郎 láng 高 gāo 节 jié 夐 xiòng 无 wú 尘 chén , , 交 jiāo 好 hǎo 宜 yí 为 wèi 竹 zhú 所 suǒ 亲 qīn 。 。
风 fēng 细 xì 秋 qiū 声 shēng 传 chuán 玉 yù 佩 pèi , , 月 yuè 明 míng 寒 hán 影 yǐng 上 shàng 纶 guān 巾 jīn 。 。
瓦 wǎ 盆 pén 酌 zhuó 酒 jiǔ 还 hái 相 xiāng 对 duì , , 拄 zhǔ 杖 zhàng 敲 qiāo 门 mén 故 gù 不 bù 嗔 chēn 。 。
亦 yì 欲 yù 从 cóng 君 jūn 分 fēn 半 bàn 席 xí , , 渭 wèi 川 chuān 何 hé 处 chǔ 是 shì 通 tōng 津 jīn 。 。
竹友轩诗。明代。刘崧。省郎高节夐无尘,交好宜为竹所亲。 风细秋声传玉佩,月明寒影上纶巾。 瓦盆酌酒还相对,拄杖敲门故不嗔。 亦欲从君分半席,渭川何处是通津。