谩 mán 题 tí 子 zi 彦 yàn 弟 dì 孟 mèng 浪 làng 集 jí 诗 shī 稿 gǎo - - 刘 liú 崧 sōng
仲 zhòng 也 yě 才 cái 高 gāo 更 gēng 苦 kǔ 心 xīn , , 可 kě 堪 kān 孟 mèng 浪 làng 剧 jù 雄 xióng 沉 chén 。 。
沧 cāng 溟 míng 光 guāng 采 cǎi 浮 fú 天 tiān 阔 kuò , , 泰 tài 华 huá 根 gēn 株 zhū 拔 bá 地 dì 深 shēn 。 。
直 zhí 道 dào 河 hé 汾 fén 徒 tú 自 zì 屈 qū , , 穷 qióng 居 jū 东 dōng 野 yě 竟 jìng 悲 bēi 吟 yín 。 。
只 zhǐ 今 jīn 放 fàng 意 yì 云 yún 林 lín 下 xià , , 对 duì 饮 yǐn 从 cóng 教 jiào 雪 xuě 满 mǎn 簪 zān 。 。
谩题子彦弟孟浪集诗稿。明代。刘崧。仲也才高更苦心,可堪孟浪剧雄沉。 沧溟光采浮天阔,泰华根株拔地深。 直道河汾徒自屈,穷居东野竟悲吟。 只今放意云林下,对饮从教雪满簪。