吊 diào 忠 zhōng 诗 shī 其 qí 三 sān ( ( 己 jǐ 丑 chǒu ) ) - - 钱 qián 澄 chéng 之 zhī
端 duān 水 shuǐ 龙 lóng 兴 xīng 此 cǐ 抗 kàng 衡 héng , , 两 liǎng 贤 xián 竟 jìng 死 sǐ 粤 yuè 东 dōng 城 chéng 。 。
但 dàn 知 zhī 正 zhèng 统 tǒng 人 rén 心 xīn 属 shǔ , , 岂 qǐ 料 liào 同 tóng 舟 zhōu 颈 jǐng 血 xuè 争 zhēng ! !
汉 hàn 祚 zuò 未 wèi 衰 shuāi 臣 chén 有 yǒu 节 jié , , 国 guó 家 jiā 多 duō 难 nàn 尔 ěr 成 chéng 名 míng 。 。
即 jí 今 jīn 逆 nì 命 mìng 终 zhōng 身 shēn 废 fèi , , 报 bào 汝 rǔ 当 dāng 年 nián 面 miàn 折 zhé 情 qíng 。 。
吊忠诗 其三 (己丑)。明代。钱澄之。端水龙兴此抗衡,两贤竟死粤东城。 但知正统人心属,岂料同舟颈血争! 汉祚未衰臣有节,国家多难尔成名。 即今逆命终身废,报汝当年面折情。