芦 lú 笛 dí - - 黎 lí 延 yán 祖 zǔ
刁 diāo 半 bàn 一 yī 声 shēng 画 huà 角 jiǎo 沉 chén , , 卷 juǎn 成 chéng 落 luò 叶 yè 响 xiǎng 秋 qiū 林 lín 。 。
自 zì 知 zhī 不 bù 及 jí 梅 méi 花 huā 韵 yùn , , 亦 yì 令 lìng 寒 hán 闺 guī 怨 yuàn 稿 gǎo 砧 zhēn 。 。
芦笛。明代。黎延祖。刁半一声画角沉,卷成落叶响秋林。 自知不及梅花韵,亦令寒闺怨稿砧。